Let's On Air 2024's profile

ÂM VANG MÙA HẠ - HAVORY DA HARMONY

Âm vang mùa Hạ

“Cô bình thản ghi lại các ngày trôi qua theo vòng xoay năm tháng. Ngày sinh của cô, và toàn bộ các ngày được định rõ qua từng sự kiện của cuộc đời. Bỗng một chiều, cô nghĩ còn có một ngày khác quan trọng hơn tất thảy. Cái chết của chính cô. Một ngày ẩn mình và khó thấy giữa tất cả các ngày khác trong năm, nhưng chắc chắn vẫn ở đó chẳng kém cạnh. Đó là khi nào?”
― Thomas Hardy, Tess of the D’Urbervilles
Melody - Gặp em

Tôi gặp em vào một chiều mùa hạ, khi những cơn nắng gay gắt đã nhường chỗ cho cơn mưa đầu mùa. Ở một góc nhỏ của thành phố, mùi cà phê thoảng nhẹ trong hơi mưa ẩm ướt, lờ mờ...

- Quán hết chỗ rồi, bạn cảm phiền cho mình ngồi cạnh nhé!
- Dạ

Khi tôi bước vào, ngồi xuống bên cạnh em, mọi thứ dường như lặng yên chỉ để lắng nghe. Tiếng mưa lộp độp trên mái hiên, hòa cùng tiếng gió thổi qua khung cửa sổ bằng gỗ tạo nên những âm thanh trầm bổng. Em ngồi đó, lẩm nhẩm từng con chữ chạy dọc theo trang sách, đôi khi lại nghịch ngợm chiếc quạt kế bên hệt như một đứa bé đang chơi đùa với phím đàn piano cũ kỹ. Ánh đèn mờ ảo lung linh như ánh nến, chiếu sáng khuôn mặt em dịu dàng đã làm tim tôi rung lên những giai điệu lạ lẫm.
Harmony - Lần đầu yêu

Những ngày đầu hẹn hò cùng Hạ, tôi cứ lắp ba lắp bắp như học sinh bị khảo bài nhưng không thuộc. Lòng ngực nóng ran, tay run bần bật cả lên. Em lại không ngần ngại dắt tay tôi dạo quanh khắp Sài Gòn, tíu tít kể nhau nghe những câu chuyện của riêng mình. Cuộc trò chuyện của chúng tôi tựa như những nốt nhạc nhảy múa đồng điệu, tạo thành một bản hòa âm thô sơ mang đến niềm vui và sự an yên, hứa hẹn về những hành trình mới mẻ phía trước.

Trong phút giây của ánh chiều tà hôm ấy, tôi đã không kiềm được mà đắm chìm vào đôi mắt em. Đôi mắt đen sâu thẳm như đại dương, khóe mắt cong cong nét cười, phảng phất hình ảnh của những tia nắng cuối ngày một cách dễ chịu và trầm lắng. 

- Nếu một ngày có thể cùng nhau ra khỏi thành phố này, chị muốn đi đâu?
- Tà Xùa nhé!
Symphony - Bình yên bên nhau

Tôi không phải là một người quá ngọt ngào. Cuộc đời tôi u ám, tôi không giỏi nói lời yêu. Lần đầu tiên có một người đến và làm tôi muốn rũ bỏ lớp màng tăm tối bao quanh tâm hồn mình. Đúng như cái tên Hạ, em là khúc ca mùa hè, mang đến những giai điệu ấm áp và tươi sáng cho bản nhạc trầm buồn của đời tôi, thắp lên sức sống vốn đã cô quạnh từ lâu. 

Từ khi có em bên cạnh, tôi học được cách bày tỏ cảm xúc nhiều hơn. Chúng tôi đối diện với nhau bằng những gì chân thật và mộc mạc nhất, quyện vào nhau cháy bỏng như một bản giao hưởng đầy mê hoặc của sức trẻ hãy còn tràn trề những đam mê và mơ ước. Mỗi khi nụ cười Hạ chợt tắt và em òa khóc trong vòng tay tôi, tôi biết rằng không phải lúc nào em cũng mạnh mẽ. Em luôn tỏ ra như vậy, vì chính em và vì cả tôi nữa. Từ lúc đó, tôi luôn muốn mình vững chãi hơn, để ôm ấp mọi thứ của em vào lòng, vỗ về và ân cần. Tôi học từ em.

- Nếu một ngày em không còn bên chị nữa thì sao?
- Không thể để điều đó xảy ra
Sonority - Tỉnh giấc mộng

Bài nhạc dần đi đến hồi kết. Sâu thẳm không còn là đôi mắt của Hạ ngày hôm ấy, mà là lỗ hổng trong trái tim tôi, là khoảng lặng của nỗi đau mất em cứ âm ỉ tràn về mỗi lúc nghe được bài hát quen trên phố, vang xa nhưng chẳng bao giờ dừng lại. Không còn là bóng hình em nấu ăn trong bếp, không còn hương thơm mái tóc em để tìm về xoa dịu tôi mỗi lúc yếu lòng. 

Chỉ ước bản thân có thể tiếp tục đắm chìm trong giấc mộng đẹp tự mình vẽ ra, để giữ mãi trong lòng những nốt nhạc không thể ngân thành lời, giữ mãi bên tai những âm vang về mối tình dang dở của tôi và em.

“Khi em đến trời hạ đổ cơn mưa,
Ngày em đi lòng tôi như bão tố.”
——

Dưới ánh sáng len lỏi qua những tán lá ban mai, Khánh nhìn ngắm cảnh đẹp của thành phố bừng tỉnh. Trái tim Khánh đong đầy những kỷ niệm về Hạ, người đã giúp chị hiểu rõ hơn về ý nghĩa của tình yêu và sự sống. Có lẽ vì thế, Khánh muốn sống mỗi ngày với sự trân trọng hết mình, và sống luôn phần của Hạ…

“And I built a home
For you, for me
Until it disappeared
From me, from you
And now it’s time to live
and turn to dust”
(To Build A Home – The Cinema Orchestra, Patrick Watson)

Con người là những nốt nhạc đơn lẻ trong cuộc sống, có lúc thăng hoa, có lúc trầm mặc. Chính tình yêu là khuôn nhạc kết nối sự đơn lẻ ấy, tạo nên những giai điệu say đắm và hài hòa. Vì vậy, mỗi bản nhạc đều gợi nên những khoảnh khắc của chính ta, những mảnh ký ức và cảm xúc lắng đọng. Liệu có một bản nhạc nào mỗi khi cất lên lại khiến tim bạn quặn thắt vì nhớ về người ấy?
Model: Noah Bui & Vee Vo
Photographer: Ryan Huynh
Designer: Noah Bui
Content Writer: Vee Vo & Ryan Huynh
ÂM VANG MÙA HẠ - HAVORY DA HARMONY
Published:

ÂM VANG MÙA HẠ - HAVORY DA HARMONY

Published:

Creative Fields